Trojan Green Asteroid/Cốt Truyện
CD sưu tập nhạc của ZUN
| ||||
< | Magical Astronomy | Trojan Green Asteroid | Neo-traditionalism of Japan | > |
Bị vứt bỏ trong không gian đó, là Vệ tinh TORIFUNE
...Hai thiếu nữ của hội Bí Phong đang tiếp cận một thiên đường khép kín
Huyễn hoặc và nóng bỏng, tuyển tập nhạc thứ sáu của ban nhạc huyễn tưởng Shanghai Alice đã được tấu lên
"Nè Renko, cậu từng nghe về TORIFUNE rồi phải không?"
"TORIFUNE? À, là cái trạm không gian đã xảy ra sự cố đó đúng không?"
TORIFUNE là tên của một trạm không gian yểu mệnh vì một sự cố máy móc không rõ nguyên nhân mà đã biến mất vào không gian vài năm trước đây.
"Họ đã mang lên đó rất nhiều loại động thực vật và thí nghiệm khả năng sinh sống trong không gian của chúng đúng không nhỉ?"
"À, ừ, đúng vây. Nhưng sao đột nhiên cậu lại quan tâm đến nó thế?"
TORIFUNE có một hệ sinh thái được tối ưu hóa rất cao. Trên đó, họ thí nghiệm xem liệu có thể tạo nên một hệ sinh thái hoàn chỉnh trong một phạm vi khép kín hay không. Kết quả sẽ được ứng dụng để thực hiện Địa khai hóa.
Có điều nó không phải để thực hiện trên Sao Hỏa hay Sao Kim. Mấy điều đó chỉ có trên phim viễn tưởng thôi.
Trái đất mới là mục tiêu của công nghệ này.
"Tớ nghĩ là, chúng vẫn còn sống trên đó đấy."
"Merry, cậu đang nói gì vậy? Dù là hệ sinh thái mini của nó có được xây dựng tốt đến đâu,
thì khi bị vứt bỏ, không còn con người can thiệp nữa như vậy, nó sẽ không thể tự duy trì được..."
Usami Renko nở nụ cười trừ.
"...Nhưng Merry đã nói vậy thì hẳn phải có lý do nào đó nhỉ?"
"Ừ, dạo gần đây tớ đã thấy, là bên trong trạm không gian đó."
Người ta nói TORIFUNE đã không còn nằm trong kiểm soát của con người nữa mà lạc trôi trong vũ trụ.
Thực tế thì chúng ta biết rằng nó đang nằm đâu đó ở điểm Lagrange Trái Đất/Mặt Trăng.
Để đề phòng tình huống khẩn cấp khi sự cố xảy ra khiến mất điều khiển trạm nhưng thiết bị đẩy không bị ảnh hưởng, hệ thống tích hợp trong TORIFUNE sẽ tự động điều khiển trạm đến điểm Lagrange nhằm tránh cho nó rơi xuống Trái Đất cũng như để thu hồi trong tương lai.
Một cánh rừng xanh mướt hỗn loạn và tuyệt đẹp.
Ngột ngạt và ẩm ướt, nhiệt độ này có phải là do máy tính mất kiểm soát?
Một giống loài châu chấu nhảy múa như mơ trong không gian trọng lực nhân tạo.
Liệu có tự nhiên không, khi con bướm bướm Morpho kia mang trên mình sắc màu đậm độc tố và sống động đến thế?
Có tiếng róc rách nhưng không hề thấy dòng nước ở đâu.
Có lẽ rễ cây vươn dài tự do khắp nơi đã che kín đi dòng nước đó.
Đây phải chăng chính là "rừng nhiệt đới" mà người ta thường kể?
Tất cả đó thu hút mãnh liệt trái tim khao khát khám phá của Maribel Hearn.
Quang cảnh cô ấy đang chứng kiến, như bước ra từ huyễn tưởng.
Có lẽ vì chỉ những cá thể mạnh mẽ được chọn đưa lên, mà dù thiếu sự kiểm soát của con người, hệ động thực vật trong đây thay vì chết, đã có thể tự mình phát triển.
Phía bên ngoài ô cửa sổ là thế giới hư vô nơi gió mặt trời độc hại vẫn cuồn cuộn thổi qua.
Còn phía bên trong con tàu trôi nổi là một thiên đường khép kín mướt mát sắc xanh.
Quang cảnh quái lạ không tả đó như đã khiến Maribel phát sốt, cô phấn khích khám phá mọi ngóc ngách nơi đây.
Có lẽ đó là bởi cảm giác trọng lực không ổn định, khác hẳn với Trái Đất.
Sau một hồi khám phá, ở chỗ cây thường xuân rậm rạp, cô đã tìm thấy một thứ khác lạ.
Một cây gỗ nằm trên hai cột gỗ, một cánh cổng Thần đạo.
"...Và đó là lúc mà tớ tỉnh giấc."
"Ể? vậy nãy giờ là cậu kể giấc mơ của cậu sao?
...Dù vậy, giấc mơ của Merry hơi bị đáng sợ đó."
"Mà, tại sao cậu lại cho rằng có một cánh cổng Thần đạo bên trong một trạm không gian vậy?"
Có một ngôi đền thờ Ame no Torifune được dựng bên trong Vệ tinh TORIFUNE.
Có vẻ là Ame no Torifune được thờ để phù hộ cho những chuyến đi được an toàn. Ngôi đền được đặt ở đó có lẽ một phần là bởi TORIFUNE cũng giống như con tàu Ark của Noah, đã chở theo nhiều cặp động vật khác nhau trong trận đại hồng thủy.
Dù khoa học có tiến bộ đến đâu, cuối cùng con người cũng phải dựa vào thánh thần thôi.
"Cậu biết nhiều thật đó nha."
"Nếu Merry chưa từng nghe câu truyện đó mà vẫn thấy cánh cổng trong mơ,
thì chắc chắn đó phải là thật rồi."
Renko gật đầu đồng ý.
Có một ngôi đền thờ Ame no Torifune ở gần đây phải không nhỉ?"
"Đúng vậy,
Đêm nay ta sẽ "đi xem nó" ở chỗ đó."
"Woaa, đây là bên trong Vệ tinh TORIFUNE sao?!"
"Đẹp như mơ, phải không nào?
Cậu không thể tìm được chỗ nào như vầy ở dưới Trái Đất đâu."
"Thật huyền ảo. Một thiên đường khép kín, nhỉ..."
Renko và Merry đang ở trong Vệ tinh TORIFUNE cách mặt đất 380 nghìn km.
...Trong một giấc mơ, đương nhiên.
Mỗi khi hai thiếu nữ tìm đến được phía bên kia ranh giới, họ đều sẽ dạo chơi một chút.
"Động thực vật có lẽ hầu hết đều là các phân loài đặc hữu nơi đây.
Với khả năng thích ứng cao như vây, đưa chúng về Trái Đất thì
có vẻ không phải ý hay đâu."
"Sao cậu lại phân tích chúng như thể đang nghiên cứu vậy?"
"Mấy người làm khoa học ai cũng vậy cả à...Hở? Tiếng gì thế?!"
Từ chỗ nào đó, một tiếng gầm đã vang lên.
Một sinh vật bí ẩn đứng trước mặt họ.
Sinh vật đó là mãnh thú hung tợn với đôi cánh trên lưng.
Nếu phải dùng từ ngữ ở Trái Đất để mô tả, thì đó chính là một con Chimera.
"Chờ đã, con gì thế kia?!"
"Hừm, một loại thú nhân tạo à.
Nhưng mà đôi cánh đó nhỏ quá, không thể nào giúp nó bay lên được.
Vì đây là một không gian khép kín, nên vài đột biến có thể xảy ra.
Có thể là một kiểu mèo có cánh[1]."
"Này không phải lúc! Mà sao cậu lại có thế bình thản quá vậy chứ?!
Rõ ràng nó rất nguy hiểm mà!"
"Ủa sao, mơ thôi mà? là giấc mơ của cậu mà.
Con chimera đột ngột lao đến hai người họ.
"Phù, tý thì tiêu."
"Ủa?
Hết rồi hả?"
Khi nhận ra, họ đã về đến ngôi đền trên Trái Đất.
"Mấy lúc tự đi một mình, tớ chỉ nhìn thấy mỗi côn trùng ở đó thôi.
Chẳng thể nào ngờ nổi lại có thứ đáng sợ đến thế.
Mà Renko, cậu không sợ sao?"
"Ơ thì, chỉ là mơ thôi mà... Với lại một sinh vật chưa ai biết đến như thế, tớ thích lắm.
Sợ hãi thì phí quá."
"Dù cậu nói chỉ là mơ, nhưng những thứ đáng sợ thì vẫn đáng sợ chứ."
"Này, ta quay lại đó thêm một lần nữa không?"
"Ế?"
Merry hểu rõ rằng, giấc mơ đó không hẳn chỉ là một giấc mơ.
Quang cảnh đó không nghi ngờ gì nữa, chính là Vệ tinh TORIFUNE chân thực nhất có thể.
Vậy khi cảnh họ nhìn thấy là thật, thì liệu họ có thật sự đã đến đó không?
Thật và Ảo, không khó để biết cái nào ảnh hưởng nhiều hơn lên con người.
"...Thôi đừng.
Nguy hiểm lắm."
"Nhưng không phải là ta muốn về lúc nào cũng được à, như vừa nãy ấy?
Với lại cậu không biết sao?
Con người có thể ở bất cứ nơi đâu họ muốn trong mơ."
Đã quen với trọng lực không ổn định, Renko nhảy bước khắp nơi.
"Vui quá đi!
Dù con quái vật hồi nãy có xuất hiện lại thì, với sự nhanh nhẹn này tớ chẳng phải lo gì hết."
"Nói vậy con chừng điềm gở đến đó."
"Không sao đâu.
Tớ lúc này là nhân vật chính game bắn súng đó!"
Renko làm động tác bắn súng như thật.
"Có là mơ thì tớ không nghĩ cậu có thể bắn ra được đạn hay gì đó đâu.
Dù sao đây cũng là "giấc mơ của tớ" mà."
"Biết mà biết mà.
Và tớ cũng đã biết nơi này thật sự chính là Vệ tinh TORIFUNE, là "Di tích Torifune" đó."
Việc Vệ tinh TORIFUNE gặp sự cố được cho là do "lỗi máy tính" gây ra. Tuy nhiên, nguyên nhân chi tiết đã không thể được tìm thấy dựa trên dữ liệu hệ thống được lưu lại.
Sau sự cố đó, chẳng có cách nào để cản TORIFUNE tự trôi về điểm Lagrance cả. Một số nhà chuyên môn đã chỉ trích dự án:
"Các kỹ sư Nhật Bản đã đổ hàng núi tiền chỉ để tạo ra một đống đổ nát trong vũ trụ."
Và từ đó, Vệ tinh TORIFUNE được gọi là di tích Torifune.
"Nói cách khác, con quái thú đó thật sự tồn tại ở di tích Torifune.
Phấn khích quá đi."
"Này.
Dù có luôn miệng nói chỉ là mơ, nhưng cậu có biết sẽ ra sao nếu bị thương không hả?
Cậu cũng có biết chắc đâu?"
Vừa dứt lời thì con quái thú đã xuất hiện và lao đến tấn công hai người họ.
Ngân sách để thu hồi Vệ tinh TORIFUNE đã bị cắt giảm về không.
Lý do là bởi khi con người không còn sự kiểm soát với nó, mọi sự sống trên nó đều sẽ bị quét sạch, như vậy việc thu hồi không còn nhiều giá trị nữa.
Có ai ngờ được rằng, trong Thiên thể Troia nằm giữa Mặt Trăng và Trái Đất này, lại có một thiên đường khép kín ngập tràn sự sống đến thế.
Renko đứng đợi trước bệnh viện.
"Sao rồi, mọi chuyện ổn cả chứ?"
"Không có gì đáng lo ngại cả, chỉ là một vết xước thôi.
Nó cũng sạch sẽ, nên sẽ không lo bị dính độc hay nhiễm trùng gì đâu."
"Phù, may quá.
Lúc tỉnh dậy thấy cậu bị thương, tớ đã lo lắm đó."
"Đúng là bất công mà, cậu thì chẳng bị sao cả..."
Là tôi ZUN đây. Cũng một thời gian rồi tôi mới lại làm CD như thế này nhỉ.
Một, hai năm trước, đã có sự bùng nổ quan tâm đến không gian. Đó là do nhiệm vụ không gian Hayabusa[2] và hiện tượng nhật thực toàn phần[3]. Vào tháng sau thì bạn cũng có thể quan sát hiện tượng nhật thực hình khuyên[4] đó.
Bỗng nhiên có rất nhiều người vốn chẳng mấy khi đề cập về vũ trụ, thì nay lại bàn luận về sao băng và dùng mấy từ như "Trạm không gian quốc tế" trong những cuộc hội thoại thường ngày của họ.
Hồi tôi còn nhỏ thì cũng đã từng có lần bùng nổ sự quan tâm như vậy.
Tôi nghĩ chắc hẳn là do sao chổi Harley[5] đó.
Tôi vẫn nhớ mọi người mua về mấy cái kính thiên văn rẻ tiền cùng với ống cao su[6] (đùa thôi) và mặc kín người trong đêm lạnh đó để quan sát nó.
Tôi nghe nói rằng có thể quan sát nó bay qua bầu trời chỉ bằng mắt thường, nên tôi đã rất phấn khích, có điều thực tế thì sao chổi rất là nhỏ và không thú vị tẹo nào.
Không rõ đó có phải là lý do không, nhưng mối quan tâm của mọi người với không gian đã chìm xuống nhanh chóng.
Nên tôi thắc mắc liệu sự bùng nổ này sẽ kéo dài được bao lâu.
Team Shanghai Alice ZUN (Tôi muốn quan sát nhật thực)
Chú thích
- ↑ Con mèo có cánh là một chủ đề trong các tác phẩm nghệ thuật và truyền thuyết có từ thời tiền sử, đặc biệt là những miêu tả thần thoại về những con mèo lớn với đôi cánh đại bàng ở Âu-Á và Bắc Phi.
- ↑ Tàu không gian Hayabusa của Nhật Bản trở về Trái Đất năm 2010 (2 năm trước khi CD này ra mắt) kết thúc nhiệm vụ nghiên cứu vũ trụ nhiều năm và mang nhiều mẫu vật về Trái Đất.
- ↑ Nhật thực toàn phần diễn ra vào ngày 11/7/2010 (2 năm trước khi CD này ra mắt).
- ↑ CD này được phát hành vào ngày 30/4/2012, nhật thực hình khuyên mà ZUN đề cập đã xảy ra ở Nhật Bản vào ngày 21/5 cùng năm.
- ↑ ZUN đang đề cập đến lần sao chổi Harley đến gần Trái Đất vào năm 1986.
- ↑ Trước đây người Nhật từng cho rằng sao chổi Harley sẽ mang đến tai họa cho thế giới, và có tin đồn lan truyền rằng sao chổi đi qua sẽ hút sạch toàn bộ dưỡng khí trên Trái Đất, vì vậy mọi người đổ xô mua ống cao su như ruột xe... để trữ dưỡng khí. Câu truyện này đã được nhắc đến trong một số truyện tranh phổ biến ở Việt Nam như Doraemon, kể về lần sao chổi Harley ghé thăm Trái Đất năm 1910.