Dateless Bar "Old Adam"/Cốt Truyện

Từ Touhou Wiki - Việt Nam
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm
CD sưu tập nhạc của ZUN

< Dr. Latency's Freak Report   Dateless Bar "Old Adam"  Taboo Japan Disentanglement  >


Có một nơi được cho là chốn tụ họp của những con người có thể nhìn thấy ảo ảnh.
Đó là một quán bar nơi tỏa ra hương vị ngọt ngào mê man của loại rượu kiểu cũ.


Tuyển tập âm nhạc kỳ bí và đậm chất riêng thứ chín đến từ Ban nhạc huyễn tưởng Shanghai Alice.


Quán bar Old Adam

"...Mời vào."

Người pha chế thiếu thân thiện lên tiếng mà chẳng buồn ngoái nhìn.

"...Ngài chắc hẳn là Dr. Latency.
Chúng tôi đã luôn mong đợi ngài đến."

Một người đàn ông trung niên nhiều râu khi được hỏi điều đó đã giơ tay lên trong im lặng.
Đó là một động tác mà có thể hiểu là phủ nhận lẫn xác nhận, có điều, chỉ những người có thái độ mơ hồ như vậy muốn được hiểu đó là một sự xác nhận.

Người đàn ông đó ngồi vào quầy, gọi một thức uống mà họ chưa từng nghe tên.

"Ủa, là ai thế?"
"Chịu. Chắc là một gã muốn được ẩn danh nào đó thôi."
Usami Renko đáp.

Maribel Hearn (Merry) thắc mắc là điều dĩ nhiên thôi.
Bởi vì Dr. Latency không gì khác chính là bút danh của Merry.


Bóng tối từ cuốn Bách khoa toàn thư về Đá chim sẻ[1]
Mặt tối xứ Phù Tang

"Dẫn tớ đến cái quán bar rợn hết cả người thế này, phải chăng là Renko muốn tớ gặp ông chú đó?"
"Chỉ là trùng hợp thôi.
Nhưng đây sẽ là hoạt động ngoại khóa tuyệt vời cho câu lạc bộ Bí Phong đó!"

Theo lời Renko thì, hằng đêm tại quán bar này, có rất nhiều người đặc biệt tụ tập, để chia sẻ câu truyện của bản thân, trao đổi ý kiến, và nhiều chủ đề liên quan khác.

Có vẻ là trong khi bán "Bách khoa Toàn thư Đồng thau"[2], quyển doujinshi mà hai người họ cùng viết, Renko đã có được một số thông tin đáng lưu tâm.

Tuy chỉ là với khách ở quán bar này thôi, nhưng "Bách khoa Toàn thư Đồng thau" rất nổi tiếng. Phần lớn khách đều đã đọc và hoàn toàn tin vào nội dung quyển sách.
Điều đó cũng hiển nhiên thôi, bởi vì toàn bộ khách đến quán bar này đều khẳng định rằng họ đã trải qua những điều tương tự được viết trong "Bách khoa Toàn thư Đồng thau".

Nói cách khác, rất có thể họ cũng có năng lực giống như Merry.
Vậy nên, hai thiếu nữ đã quyết định thâm nhập vào Quán bar Old Adam để làm rõ điều đó.


Tư tưởng lộn ngược

Ngày nay, hầu hết quán bán rượu đã phân thành hai loại quán:
Những quán thông thường sẽ kinh doanh loại "rượu kiểu mới", và những quán còn lại kinh doanh loại "rượu kiểu cũ".

"Rượu kiểu mới" được uống rất phổ biến, và là loại rượu được tạo ra để đảm bảo người uống không thể bị say quá mức. Nó ít gây nghiện hơn, và hầu như không gây hại đến cơ thể.
"Rượu kiểu cũ" là loại rượu đã được uống từ rất lâu về trước, được lên men hoàn toàn tự nhiên. Tất cả những loại rượu như vậy đều chứa cồn, nhưng lại không hề có bất kỳ loại enzym đi kèm nào có thể phân hủy cồn. Nên uống vào thì chắc chắn sẽ bị say.

Quán Bar Old Adam này chuyên kinh doanh loại rượu kiểu cũ lâu đời đó.

Những quán kinh doanh "rượu kiểu mới" trông sạch sẽ bởi vì không có ai quá chén ở đó cả. Đó là những nơi lành mạnh và hợp vệ sinh.
Mặt khác, những quán kinh doanh "rượu kiểu cũ" đều là những tòa nhà đã cũ và khá nhếch nhác, có lẽ là do ảnh hưởng của phong cách quán cổ điển truyền thống. Ngoài ra chất lượng khách của những quán này cũng không được cao cho lắm.

Tuy nhiên, loại rượu cũ này lại thường đắt và rất giá trị.
Hiện tượng lộn ngược giá trị đã xảy ra ở đây. Nói cách khác, những người có nhiều tiền lại muốn được say xỉn ở những quán bẩn thỉu hơn.


Cốc-tai Outsider

"Ôi, đắt thật đấy!"
"Thì rượu kiểu cũ mà.
Nhưng nó thật sự có thể làm cậu say mèm luôn đó. Không hề giống mấy loại rượu an toàn cậu vẫn uống đâu."
"Chà, tớ tự hỏi nếu say đến mức đó thì liệu sức khỏe có còn được đảm bảo không nữa?"
"Đảm bảo sức khỏe á? Cậu thử nghĩ kỹ hơn đi.
Rượu, dầu, muối, đường, caffein, gluten ..., họ lúc nào cũng cảnh báo chúng ta về mức độ có lợi cho sức khỏe của đồ ăn. Nhưng bây giờ nền y học đã phát triển đến mức mà con người chẳng dễ gì mà chết được, và xã hội cũng không còn chắc chắn về việc con người nên sống hay chết nữa. Những người bỏ tiền để uống rượu kiểu cũ thực sự chính là những người thực tế đó."

Rượu vào thì lời ra.
Người uống rượu thường muốn khẳng định mình, đây là một tác dụng chính của cồn. Nhờ vậy mà rượu trở thành thứ thúc đẩy xã hội từ phía sau.

Người pha chế đặt hai ly Cốc-tai màu vàng lên bàn của hai người.
Khi được hỏi đây là thức uống gì, người đó trả lời là "Cider Bị Cấm". Những khách khác cũng được phục vụ thức uống tương tự.

"Cider không phải là nước trái cây sao?"
"Không. Đây là một loại rượu được lên men từ táo.
Thức uống đã được phục vụ nên có lẽ là sắp bắt đầu rồi đó."


Truyền thuyết đền Omiwa
Truyện thần thoại Miwa

Chuyện này đã xày ra khi tôi đến Nara vài năm trước.
Tôi đã đến núi Miwa, vốn nổi tiếng vì là một power spot.
Nhìn này, là một người yêu những điều huyền bí, tôi đã du hành đến rất nhiều địa điểm nổi tiếng, rồi tôi chợt nghĩ: "Này, không phải là mình chưa từng leo núi Miwa sao?"

Ừ, tôi biết là chính quyền tỉnh đã hạn chế việc leo núi thời gian gần đây, nhưng lý do đã bao giờ được công khai cả, như vậy chỉ tác dụng ngược, càng khiến người ta càng hứng thú hơn thôi.

Tôi đã vào đó như thế nào dù đã có quy định ấy hả?
Thì, lúc đó công việc lẫn chuyện gia đình của tôi không mấy suôn sẻ... Tôi tuyệt vọng đến mức chỉ còn biết trông cậy vào thần linh thôi. Vậy nên tôi đã lẻn vào lúc nửa đêm.

Và ngay sau đó, tôi đã hiểu được... lý do đáng sợ... khiến người ta phải đóng cửa núi.

Rắn! Là rắn đó! Không biết bao nhiêu là rắn trườn bò khắp nơi...
Tôi cũng nhận ra rằng họ đã không thể làm gì bầy rắn vì rắn được xem là thần của núi Miwa.
Thật không biết được chúng ăn cái gì mà lại có nhiều rắn đến vậy...
Tôi không nghĩ là chuyện đó có liên quan gì đến các quy định tuổi thọ của tỉnh Nara đang vận hành trơn chu nhất cả nước đâu.


Hành tinh hỗn loạn

Mọi người đều biết rằng vì hiện nay dân số đang suy giảm, cùng với các nguyên tắc phân bố dân cư tách biệt với tự nhiên đang phổ biến, nên có rất nhiều ngôi làng trên núi đã bị bỏ hoang rồi nhỉ.

Nhưng mọi người có biết rằng hiện nay vẫn còn một số khu vực nơi những ngôi làng như thế vẫn còn tồn tại không?
Tìm kiếm và ghé thăm những ngôi làng như thế là một thói quen hằng ngày của tôi, cũng mới chỉ vài tháng trước thôi.
Và tôi đã tìm thấy ngôi làng kỳ lạ này ở tính miền núi đó.

Có vẻ là dân làng không phải người bản địa đã sống ở đó từ lâu. Họ thật ra là những người sống ngoài vòng pháp luật đã tìm thấy và đến định cư ở ngôi làng bỏ hoang đó, nhưng mà có điều kỳ lạ lắm.
Họ theo một tôn giáo mà tôi chưa từng gặp bao giờ. Trong ngày, cứ hế lúc nào có thời gian rảnh, họ đều cầu nguyện với điện thờ nhỏ.

Như vậy thì có gì kỳ lạ hử?
Đối tượng mà họ cầu nguyện ở đây không phải thần hay Phật nào, mà là một vật thể màu đen được đặt bên trong tất cả các điện thờ trong vùng...

Là tóc người đó!!
Họ đang thờ tóc ai đó. Một giáo phái thờ tóc, không phải là ghê lắm sao?
Tôi dám cá lão nào lập ra cái giáo phái đó chắc hẳn là bị hói. (haha)


Quán rượu nhà du hành của thế giới cũ
Bang hội huyễn tưởng

"Này,
họ đang thi kể truyện ma à?"
"Cũng giống như vậy thật.
Chưa rõ sự thật là thế nào, nhưng câu truyện có vẻ là được mô tả như trải nghiệm cá nhân của người kể."
"Tớ ngại phải nói vậy lắm, nhưng mà chúng ta đang phải xem mấy người trung niên tụ tập kể truyện ở quán bar như thể đây là một câu lạc bộ huyền bí vây..."
"Ôi chà, Merry cũng sẽ chia sẻ câu truyện của cậu sau đó nhé."
"Ế..., biết ngay mà..."

Merry biết rõ rằng những trải nghiệm huyền bí của cô ấy chắc chắn là thật, không cần phải bàn cãi.
Nhưng vì một lý do nào đó, cô không hề tin vào câu truyện của những người khác. Cô cho rằng những người đó chỉ đang bịa đặt thôi.

Đột nhiên, Merry tự hỏi tại sao Renko lại tin vào những câu truyện của cô ấy.
"Có lẽ bởi vì mình là một người kể truyện rất giỏi", Merry ngượng ngùng nghĩ.

"Niềm tin tôn giáo vào tóc đã có từ xa xưa, tương tự rắn cũng vậy.
Sự tái sinh chắc hẳn phải có liên quan gì đó đến sự phát triển đức tin của con người, nhỉ?"

Có vẻ là, Renko tin vào truyện của tất cả mọi người.


Thành phố miền quê của Ma Giới Esoteria
E.S.O.T.E.R.I.A.

"Tiếp theo là một quý cô trẻ tuổi lần đầu tham gia cùng với chúng ta.
Cô có câu truyện nào về những trải nghiệp huyền bí hay độc đáo không?"

"À, vâng.
Tôi tên là Maribel.
Những điều tôi sắp kể sau đây là
những trải nghiệm huyền bí khác thường mà tôi từng có."

Có một vài tiếng xì xầm từ phía thính giả.
Là do vẻ thế giới khác toát ra từ Merry,
hay chỉ là một sự bất ngờ vì thiếu nữ này là người đang kể truyện?

Merry bắt đầu kể về những trải nghiệm khác nhau của mình.

Hay như việc lúc nào cũng bị tấn công bởi những sinh vật sống ở thế giới đó.
Và cuối cùng, là những khoảnh khắc được một ai đó giúp đỡ, thức tỉnh và trở về thế giới ban đầu.

Câu truyện về chuyến phiêu lưu vào thế giới khác, thật phù hợp với nơi đây.
Thế nhưng, không hiểu sao mà bầu không khí có vẻ nặng nề.

Chuyện sau đó mới vỡ lẽ bởi lời nói của người đàn ông tự nhận là Dr.Latency.

"Đó đều là những truyện được viết trong "Bách khoa Toàn thư Đồng thau" mà.
Đúng ra cô phải kể những trải nghiệm bản thân chứ."


Cảm xúc thất lạc

Mery liếc về phía Renko.
Và Renko khẽ gật đầu.

"Xin được thành thật xin lỗi quý vị. Người bạn đây của tôi chẳng qua là đang thử kiến thức của quý vị mà thôi.
Để có thể trải nghiệm những việc sắp diễn ra đây, quý vị cần phải có kiến thức về quyển sách đó.
Quý vị thấy đó, chúng tôi đã thu thập được một món đồ pháp thuật cho phép người dùng được trải nghiệm một phần của thế giới mà sách đã mô tả.

Renko lấy ra từ trong túi một chiếc gương cầm tay và đưa nó cho Merry, sau đó Merry cho từng người lần lượt nhìn vào nó.
Nhờ vào năng lực của Merry, mà trên chiếc gương đó, những hình ảnh của thế giới khác lần lượt hiện ra.

Một dải bạt ngàn xanh lá cây.
Một ngọn núi nhả khói không ngừng nghỉ.
Một ngôi thần xã cũ kỹ lâu đời.

Tất cả mọi người đắm chìm vào khung cảnh mà họ đã đọc được trong "Bách khoa Toàn thư Đồng thau".
Và có lẽ do tác dụng của rượu khuếch đại cảm xúc, mà một số người đã không kìm nổi nước mắt.


Hai người bạn không cùng chí hướng trong cơn say
Con ngựa nghĩ một điều, người đeo yên cho nó nghĩ khác.

Ngày kế tiếp sau buổi trải nghiệm tại quán bar.
Mặc dù họ đã rất phấn khích khi uống rượu, nhưng sau đó không hiểu sao họ cảm thấy mệt mỏi bơ phờ.
Là cái cảm giác được gọi là 'say nguội' đây mà.

Rốt cục thì, khung cảnh thế giới khác mà Merry cho mọi người thấy là điều thú vị nhất cả đêm.

Có điều, Merry không phải là chỉ đơn giản dùng năng lực và khoe khoang về nó.
Phần lớn mọi người có thể sẽ nghĩ rằng đó chỉ là trò ảo thuật, hoặc chiếc gương có cơ chế nào đó.

Điều mà Merry làm, là lấy câu truyện của từng người và biến nó thành của riêng họ.

"Vậy nó thế nào?"
"Ừm, một nửa trong số đó chỉ là truyện bịa đặt."
"Nhưng mà nó thật sự được việc đó.
Kế hoạch của tớ là để cậu cho từng người nhìn vào phía bên kia ranh giới trong tấm gương,
và cùng lúc đó chạm vào họ để xác nhận nếu họ có thật sự từng nhìn thấy thế giới khác không."

Merry vô cùng ấn tượng vì kế hoạch mà Renko đã nghĩ ra.
Đúng vậy, Renko là người thông minh và rất nhanh nhạy đầu óc.

"Mà nhân tiện, cái truyện bộ tóc với rắn là thật đó."
"Tớ biết mà.
Hai câu truyện đó được kể quá vụng về để thật sự là một lời bịa đặt.
Vậy là quyết định rồi nhé!"
"Quyết gì cơ?"
"Còn phải hỏi sao, chúng ta sẽ đến núi Miwa!"

Merry, vẫn còn đang nôn nao trong người, ngay lập tức từ chối.


Lời bạt

Xin chào, là tôi ZUN đây. Lần này tôi đã thử soạn 2 CD liên tiếp đó.

Xét về cốt truyện, đây là phần tiếp nối sau Bách khoa Toàn thư Đồng thau.
Nếu xem tác phẩm trước, "Bách khoa Toàn thư Đồng thau", là mặt trước, thì tác phẩm này chính là mặt sau.
Vì là mặt sau, nên tôi đã bỏ vào đây những bản nhạc có phần khó thưởng thức về mặt âm nhạc. Vậy bạn cảm thấy nó thế nào?

Chủ đề của tác phẩm lần này, là "Hội chứng cấp hai ở những người trưởng thành".
"Hội chứng cấp hai" là một từ rất dễ sử dụng, nhưng để hiểu được motif thì không đơn giản chút nào. Tôi cho rằng bản chất của nó là việc mọi người thường xấu hổ về tuổi thơ của họ trong quá trình từ khi còn ngây thơ cho đến khi trưởng thành.

Trở thành người lớn, khiến cho một người khác với chính họ trong quá khứ, và theo đó khác với mọi người xung quanh. Kết quả là họ có cảm giác rằng bản thân có gì đó đặc biệt.
Nếu bạn nhìn nhận nó theo hướng này, thì việc "Cánh tay của ta bị nguyền rủa" hay "Ta có thể thì thầm vào tâm trí ngươi" và mấy điều khác đều không phải là cốt lõi của hội chứng này.

Bản chất của hội chứng cấp hai chính là nhiệt lượng của cuộc sống.
Nó là một vụ bùng nổ sức tưởng tượng của một con người.
Là một dạng phản kháng xã hội nguội lạnh, bằng tất cả sự trong sáng và sáng tạo.

Dạo gần đây, tôi đã nghĩ: "làm sao để mình có thể giữ được tâm trí lớp 8 của mình cho đến lúc qua đời nhỉ?"
Nếu tôi làm được điều đó, tôi sẽ có thể tận hưởng rượu ngon đến hết cuộc đời.

ZUN (Pokemon Go đã mở rồi đó)[4]

Chú thích

  1. Đá chim sẻ (燕石 Enseki, "Yến thạch") là một loại đá có vẻ ngoài trông như đá quý nhưng thực ra lại không có giá trị gì cả. Ở đây ám chỉ đến album Dr. Latency's Freak Report.
  2. Bản gốc là Yến Thạch Bách Khoa Thư. Đá Chim sẻ (Yến thạch) là một loại đá giống với Ngọc thạch, nhưng Đá chim sẻ không có giá trị. Tiếng Hoa có câu Ngọc Thạch Hỗn Hào để ám chỉ thật giả lẫn lộn. Đồng thau là hợp kim của đồng và kẽm, nhìn giống vàng, nhưng không có giá trị như vàng. Tiếng Việt có câu Vàng Thau Lẫn Lộn để ám chỉ điều tương tự.
  3. Nhắc đến câu truyện trong Changeability of Strange Dream. Câu truyện này cũng được kể lại một lần nữa trong ghi chép của Hieda no Akyuu về một mảnh giấy lạ tìm thấy trong rừng tre
  4. Dateless Bar "Old Adam" được phát hành cùng năm Pokemon GO được ra mắt.